Hạnh phúc của tuổi trẻ thường nằm ở hy vọng
Hạnh phúc của tuổi hoàng hôn, lại mang đầy sự tri ân
Nếu đời là cánh đồng bạt ngàn vô tận mênh mông
Thì mỗi cuộc gặp gỡ,
giống như mỗi nhánh lúa vàng rộ chín!
Có phải chúng ta được mùa vì biết trân kính
Do việc đã sống đúng và biết sáng tạo âm thầm
Chút mãn nguyện trong mùa gặt của Tâm
Vì tất cả không đến từ tham vọng, tích lũy
Mà biết rằng đời mình đã không hoài phí !
Thì ra… “Dấu ấn của đời”
không đo bằng sở hữu phô trương,
Cũng không ồn ào,
tìm cầu nắm bắt sự phi thường
Mà đến từ sự thiêng liêng về thế nào để tồn tại
Có lẽ….chỉ bền vững, sâu sắc
khi thấu hiểu lời hiền nhân đã dạy!
Sẽ không còn oán trách, cũng chẳng tranh giành
Tuyệt không tin vào may rủi,
mà tin vào nội tâm được gạn lọc bởi thời gian
Dù nắng hay mưa,
mỗi khoảnh khắc đều sống đẹp, tử tế !
Chợt nhớ đến câu thơ, nhắc ta đừng yếm thế :
“Nắng được thì cứ nắng“ chớ lo chi (1)
Không cần điều kiện, hãy thực hiện ngay một khi
Khi còn khả năng nâng đỡ người, hãy nâng đỡ.!
Biết rằng một cánh của khép thì cánh cửa khác sẽ mở
Tỉnh thức là thấy rõ, nào phải trạng thái cao vời,
Mà là sự giản đơn của tâm, khi được chiếu soi
Con đường đã bước đi, tốc độ không quan trọng
Tự hỏi lòng, không đợi cuối năm :
“ Tâm ơi, mi có còn phủ đầy cơn sóng? “
Và đáp án chính là :
“mùa gặt của Tâm thành quả rất ấm mà không nóng “
Huệ Hương
__________________
(1) trích trong bài thơ “Nắng Chiều “ của tác giả Phan Khôi viết năm 1956:
Nắng chiều
Nắng chiều đẹp có đẹp,
Tiếc tài gần chạng vạng,
Mặc dù gần chạng vạng
Nắng được thì cứ nắng






Users Today : 2127
Views Today : 5095
Total views : 501275
Who's Online : 25





This Month : 28484
Total Hits : 17743278