Khiêm Hạ

Luôn cúi đầu thành tâm khiêm hạ
Để học hành từ lạ đến quen
Bắt đầu từ kẻ ở bên
Rồi lan tứ chúng kết duyên Tổ Thầy

Rồi từ đó mỗi ngày ngắm cảnh
Học vô ngôn từ nhánh cây hiền
Kìa là hoa nở thuỷ tiên
Đón người quen biết ở trên con đường

Nhìn trời cao vô thường mây trắng
Tụ cũng nhanh dưới nắng mùa xuân
Trôi theo gió nhẹ đôi lần
Vẽ hình hiền Thánh ân cần bảo ban

Kìa quân tử hoa vàng dễ nhớ
Tiết đông xuân hé nở bên thềm
Khuyên nhau lời nói êm đềm
Nhớ đừng thô bạo anh em xa lìa

Đây tượng Phật Di Đà … hiệp chưởng
Gửi muôn người trưởng dưỡng căn lành
Nụ cười với vạn bình an
Đến từng ghế đá cây xanh sân chùa

Khói hương nhẹ gió đùa muôn lối
Như chứng lời sám hối ăn năn
Nguyện xin ghi nhớ thực hành
Những lời Thầy Tổ muôn năm không lìa

Phận nhỏ nhoi nếu xa đường đạo
Lạc tà ma phiền não chập chờn
Cúi đầu siêng mở cõi lòng
Oán kia hứa bỏ , Biển Đông quê mình

Nguyễn Xuân Nghiêm

This entry was posted in Sách Truyện, Thơ Văn. Bookmark the permalink.