Ánh Sáng cho chính mình…

Một lần học được những danh ngôn tuyệt phẩm (1)
Nhủ thầm muốn tìm ra ánh sáng cho chính mình
Hãy tự mình đầy nắng, thắp lên ngọn lửa trong tim
Là vai diễn thầm lặng trong hành trình
nhưng kiên cường và luôn có tình thương rộng mở
Dù không phải ban đầu
“ngậm thìa vàng”, một kịch bản rực rỡ !

Lại tìm thấy
“đánh mất chính mình là bi kịch lớn nhất đời người”
Chỉ có “tự nhận ra bản thân”
mới là nguồn sáng cần dưỡng nuôi
Nhất là không vay mượn hình ảnh nào từ xã hội
Và nếu không biết
điều tiết, kiểm soát cảm xúc “ con dao hai lưỡi”

Phải chăng hãy để tâm sáng chiếu soi giác quan
Hãy buông bỏ sở hữu trí tuệ,
đừng vội uống trăm dòng sông,
Một niệm sáng – muôn niềm yên tĩnh, nhưng tim vẫn rực
Krishnamurti: mỗi khoảnh khắc sống là cơ hội “tỉnh thức”.

Chỉ là không trốn tránh sự đổi thay
Không ngừng trưởng thành nhưng sống chậm mỗi ngày
Biết dừng lại khi nào ánh sáng vừa đủ rọi
Tiếp tục châm đốt lại, khi tắt vì gió thổi
Mỉm cười trưởng thành đâu bởi tuổi đời,
Mà sinh ra từ tâm chân tịnh thôi
“Người tìm ánh sáng ở bên ngoài
sẽ chỉ thấy bóng mình, người tìm trong tâm sẽ thấy vũ trụ.” – Kahlil Gibran

Huệ Hương

_____________________

1) Bạn phải là ánh sáng cho chính mình, không phải là ánh sáng của giáo sư, một nhà phân tích, hoặc một nhà tâm lý học, hay ánh sáng của Chúa Giêsu, hay ánh sáng của Đức Phật. Bạn phải là ánh sáng cho chính mình trong một thế giới đang trở nên cực kỳ tối tăm.” ~ Jiddu Krishnamurti
– Không ai có thể cứu được bạn ngoài chính bạn.” – Buddha
– Ánh sáng thật không ở ngọn nến, mà ở trong tâm người cầm nến.” – Rabindranath Tagore
– Chỉ khi ta thôi sợ bóng tối, ánh sáng bên trong mới được thấy.” – Carl Jung

2) “The only thing to do with good advice is to pass it on. It is never of any use to oneself.”-Oscar Wilde.
Trí tuệ sống động là trí tuệ được chia sẻ. Không ai có thể sở hữu cho riêng mình

This entry was posted in Sách Truyện, Thơ Văn. Bookmark the permalink.