Mùa Xuân – Vẻ đẹp của sự tái sinh – Trả Nghiệp, Tạo Nghiệp – Sang trang mới…

MÙA XUÂN

Mùa xuân hoa nở trên đường đó
Nên ở trong lòng khó cũng qua
Tùy duyên trả nghiệp đó mà
Cũng chẳng vui buồn … thế ta … an bình

Mùa xuân hoa nở xinh xinh quá
Những lỗi lầm xưa đã hóa mây
Thản nhiên đi … đón một ngày
Lòng tiếng hát ca … mắt nầy … tỉnh … say

Mùa xuân hoa nở bay muôn nẻo
Dưới nắng nghiêng nghiêng chở vạn tình
Ta Bà dáng dấp thật xinh
Oán kia ân nọ thuận hình đóa hoa

Mùa xuân hoa nở xa gần đó
Tuệ nhật bừng lên tỏ nét hiền
Đệ huynh tỷ muội là duyên
Đôi tay chắp lại còn nguyên Niết Bàn

Mùa xuân hoa nở thành tâm gởi
Đến khắp mười phương lối lối an
Nắng nghiêng nghiêng vẹn an khang
Cát tường phú quý thế gian tròn đầy
<

Nguyễn Xuân Nghiên

______________

Vẻ đẹp của sự tái sinh

Sẽ không còn
co ro trầm mặc với những cơn lạnh buốt
Nửa đời Hải ngoại, nay đã thất lai
Xuân về mang lại mùi của đất đai
Từng chiếc lá non hé mở reo vui như ý
Đón chào ai, người chung lý tưởng,
hướng về CHÂN, THIỆN, MỸ !

Xuân về : lời nhắc nhở cho sự thay đổi không ngừng
Vẻ đẹp của sự tái sinh là một biểu trưng
Phản ánh quy luật tuần hoàn,
điểm đầu, và điểm cuối
Hy vọng tan đi mọi thứ khó khăn, yếu đuối

Đón nhận lại sự hồi sinh mạnh mẽ không ngờ
Trăm hoa đua nở khả năng phát triển từng giờ
Mang năng lượng thanh lọc đại diện sự sống mới
Đi trong mùa Xuân nguyện luôn hướng tới
Hành trình dấn thân, mở rộng trái tim

Dũng cảm giữ mãi hy vọng cho một niềm tin
Đem lại sự tươi mát với thế đi vững chãi
Mùa Xuân tự thân chứa đựng minh triết “ Về lại “
Là mùa của sự khởi đầu và sự tái sinh

Huệ Hương

______________

Trả Nghiệp, Tạo Nghiệp…

Mùa Xuân đến không lạnh, nhiều gió.
Thiên nhiên không chìu hết lòng người.
Tuỳ tâm vui, nhìn cảnh sắc tươi !
Còn bệnh khổ, tiêu dần nghiệp cũ.

Thân, Khẩu,Ý dự phần Nghiệp mới.
Khẩu Nghiệp dễ phạm nhất thị phi.
Chuyện vào tai phải, trái cho đi.
Nói hùa theo mang ngay khẩu Nghiệp.

Tịnh khẩu lời Phật răng trước nhất.
Chánh Kiến hiểu trước khi quy y.
Bớt ngay khẩu Nghiệp khi nói đi.
Nhất là lúc tranh đua địa vị !

Tâm tự tôn, chấp ngã luôn đi.
Thành công ! nghĩ mình Phước hơn người.
Thành công có đó, thêm nghiệp mới !
Vòng lẩn quẩn luân hồi tạo, trả !

Trả đương nhiên, xin tạo nghiệp lành.
Sang trang mới Phước tăng, nghiệp giảm.

Viên An

______________

Mùa Xuân – Vẻ đẹp của sự tái sinh – Trả Nghiệp, Tạo Nghiệp – Sang trang mới…

Mùa xuân mọi vật đổi thay
Cây xanh, hoa nở cũng lay lòng người
Khoác lên tươi thắm cho đời
Hồi sinh trở lại một thời khai nguyên

i>Xuân về chẳng phải tùy duyên
Mà theo quy luật tự nhiên xoay vòng
Trụ – sanh – hoại – diệt thong dong
Phật từng giảng dạy bên lòng chẳng phai

Ẩn trong vẻ đẹp sơ khai
Là bao nhẫn nhục đổi thay âm thầm
Đông về lạnh buốt giá thâm
Âm u nuôi dưỡng ươm mầm vươn lên

Xuân nay rực rỡ vẹn nguyên
Là bao công sức mọc trên nhánh ngầm
Quả – nhân thuận lý âm thầm
Không tu – không luyện, khó tầm phước duyên

Nghiệp vay, nghiệp trả – ghét, yêu
Đều trong vòng xoáy luân chiều nhân sinh
Cảnh xuân đẹp đẽ lung linh
Cũng như đông lạnh phủ hình trần ai

Bình minh rồi đến đêm dài
Tưởng như quy luật, khác hai thời thì
Lúc vui, lúc khổ khôn bì
Ngẫm suy cội rễ cũng vì tâm ta

Mùa xuân đánh thức sâu xa
Thấu qua tăm tối, mở ra hướng nhìn
Đất trời đẹp tựa gương in
Tái sinh nghiệp cũ cho mình tốt hơn

Xuân về nhắc nhở cảm ơn
Tái sinh vẻ đẹp nguyên chơn thuở nào
Chân tâm tỉnh thức dâng trào
Nghiệp xưa quyết trả, không vào kiếp sau

Hướng tu cho bớt khổ đau
Xuân tươi toàn vẹn – đậm màu tâm an.
Ghi thêm lần nữa sang trang
Tuổi hoàng hôn đẹp thắm tràn yêu thương

Không còn lo ngại vô thường

tp

This entry was posted in Sách Truyện, Thơ Văn. Bookmark the permalink.