Cố Gắng…

Vẫn cố gắng dẫu mình hèn kém
Bước chân đi và nén bi thương
Trãi lòng từ mẫn muôn phương
Cần chi ai hiểu khi đường thân quen

Vẫn cố gắng làm nên lịch sử
Chỉ riêng mình cư xử tròn vo
Mặc người xin cứ nhỏ to
Có nào để ý chẳng lo lắng gì

Vẫn cố gắng từng li từng tí
Đã chọn đường chăn kỹ trâu tâm
Dấu che vất vả âm thầm
Bước chân vào đạo tan dần não giông

Vẫn cố gắng không công hầu tướng
Đôi tay trần quyết hướng Di Đà
Một lòng tâm nguyện thật thà
Hành chuyên mình biết mặn mà ngày đêm

Vẫn cố gắng tinh chuyên Tịnh Độ
Đã biết rồi đó lộ trình đi
Đôi khi cũng bị thị phi
Giật mình chợt tỉnh đang ngay ban ngày

Nguyễn Xuân Nghiêm

This entry was posted in Sách Truyện, Thơ Văn. Bookmark the permalink.