Sức Hèn – Địa vị – Thị Phi…

Sức hèn

Sức hèn chớ vác nặng nhiều
Nói không trọng lượng chớ điều khuyên ai!”
Vấn đề không ở ‘đúng – sai’
Người không tiếp thụ – mấy ai mở lời!

Thị phi hại kỷ, hại đời
Thói thường khôn khéo dễ thời bất chân
Được thua cái nợ đồng lần
Có câu nhân quả định phân sẵn rồi…

“Chỉ đâu mà buộc lưng trời
Tay đâu bụm miệng con người thế gian!”(**)
Lời nào ‘có thép có gang’?
Tranh tranh đấu đấu ấy hàng thất phu!

Lưỡi thường mềm mỏng ôn nhu
Răng cứng rụng trước – lưỡi ư? Vẫn còn!
Nhưng mà nếu lưỡi đa đoan
‘Tai bay vạ gió’ cũng toàn lưỡi thôi!

Luận về phẩm đức xa xôi
Thoạt tiên xem ý, xét lời mà ra
Tránh người khoác lác ba hoa
‘Sông sâu tĩnh lặng’ mới là hiền minh…

Thế gian tựa một biển tình
Người ta ai cũng thích mình được khen
Nhưng mà mãi sẽ thành quen
‘Cái tôi’ mỗi lớn, nhỏ nhen mỗi nhiều!

Chồng như gió, vợ như diều
Chớ buông cái sợi chỉ điều trong tay
Nói nhiều lắm lúc mất hay
Thắng ư? Cũng nhận đắng cay phận mình…

Ngôn hành hóa giải đao binh
Đó là chữ Trí cao minh hơn người
Hoa thơm trìu mến dâng đời
Hương còn phảng phất tay người tặng hoa
[Dám đâu nhận tiếng thi ca
Nguyện đem tấc chữ làm quà đó thôi!]…

Vô danh cư sỹ

______________

Địa vị,,,

Là con người, thường tranh đua địa vị
Dù muốn dù không,
ai chẳng thích “sống tốt một đời “
Tự tôn, tự ti theo đó xuất phát thôi
Với thái độ, hành xử,
người chung quanh thấy được !

Lại có người lạm dụng quá mức chữ Phước
Chẳng hay là nay đã khác xưa
Sự tiến hóa của thế giới … khó nói bừa
Từ ngoại hình đến tài sản không gì ổn định

Càng tự tôn lại chứng tỏ mình không bản lĩnh
Đặc biệt về kiến thức, khả năng chuyên môn
Chớ cường điệu quá độ, cảnh giác phát ngôn
Hãy buông bỏ lòng tự tôn vô dụng,
sẽ đạt được điều mình ước muốn

Cần tuân thủ tiêu chuẩn đạo đức,
biết khi nào tiến, … lùi xuống
Địa vị chỉ vững khi luôn thể hiện bản thân
Món vũ khí duy nhất để không vướng chân
Chính là biết sống bình thường, giản dị

Thất bại lớn nhất là mong chờ sự đồng ý
Hãy yêu, trân trọng mình
và cố thoát khỏi vùng an toàn
Phải trả giá bằng kinh nghiệm, sự gian nan
Và chọn lựa trong 3 điều mà thế gian thường gặp
Để biết địa vị nào
mình đang đứng đang thành lập :
1- nói mà không làm
2- nói mà làm
3- không nói mà vẫn làm

Huệ Hương

______________

Thị Phi…

Thị phi điều tiếng chẳng hay
Nếu mà cố chấp, tin ngay sẽ phiền
Tự ti, hèn yếu – sai liền
Hoặc sân hận giận, thiện hiền hóa ngông

Thị phi lời khích dẫn lòng
Hùa theo đông đảo, góp công nói bừa
Hơn thua phút chốc sớm trưa
Bao nhiêu nghĩa cũ, công xưa khó gìn

Khách quan bè bạn cái nhìn
Chia nhau điều thật, chớ tin miệng ngoài
Ngại lo vỏ bọc hình hài
Biết người khó thấu, dạ ai nông sầu

Phật răn tịnh khẩu từ lâu
Một lời lỡ nói, khó hầu xóa ngay
Nước khi đã đổ chính tay
Làm sao hốt lại như ngày ban sơ

Người không chính kiến hay mơ
Chẳng phân phải trái, thờ ơ đúng điều
Ham vui góp chuyện nói liều
Gần nhau chẳng thật, bạn nhiều – sao thân

Tri âm chẳng kể hèn sang
Tình sâu trân trọng, nghĩa nhân làm đầu
Người không suy xét trước sau
Hợp tan như gió qua cầu, mây bay

Còn mong gì mãi chẳng thay…

tp

This entry was posted in Sách Truyện, Thơ Văn. Bookmark the permalink.