Cảm ứng đạo giao trong thiên tai

( LỜI DÂNG ĐẾN ĐỨC BỒ TÁT QUÁN THẾ ÂM nhân dip lễ vía Quan Âm Bồ Tát xuất gia 19/9 âm lịch hàng năm )

Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.

Kính bạch Đức Quán Thế Âm Bồ Tát.

Dường như đều đặn gần 10 năm nay, từ khi học Đạo và nghe nhiều pháp thoại trong các bộ kinh Lăng Nghiêm và Diệu Pháp Liên Hoa và thường tụng niệm chú Đại Bi cũng như các câu chú đại linh mật thông dụng nhứt và nhắn gọn nhứt của Quán Thế Âm theo Mật Tông Tây Tạng là OM MANI PADME HÙM! (Án Ma Ni Bát Di Hồng!) của Phật Bà Tàrà, ứng Thân của Quán Thế Âm: (OM TÀRE TUTTÀRE TURE SVÀHÀ!) con thường nhủ rằng “trong tâm lý học sâu, con người dù trí tuệ đến đâu vẫn có khoảng trống của khổ đau và bất an. Quán Âm là biểu tượng của sự lắng nghe tuyệt đối, của năng lượng dịu lành giúp tâm người được an định.

Niệm danh hiệu Ngài chính là đánh thức năng lượng từ bi sẵn có trong chính mình – một hình thức thiền định tự nhiên mà những người hiểu biết sâu về tâm thức đều trân trọng., vì nguồn năng lượng vi diệu của lòng từ bi – thứ mà khoa học dẫu tinh vi cũng chưa thể đo đếm trọn vẹn .

Do đó có thể -chỉ cần niệm danh Quán Thế Âm là thoát khỏi mọi tai nạn.

– Chỉ cần niệm danh Quán Thế Âm là hết mọi sự sợ hãi.
Quán Thế Âm có một ngàn cánh tay và một ngàn con mắt sẽ ứng hiện khắp nơi
Quán Thế Âm có 32 ứng thân, bố thí 14 công đức vô úy và hiện ra 4 diệu đức không thể nghĩ bàn. (theo quyển sáu, đoạn XXVII, Kinh Thủ Lăng Nghiêm).

Nhưng đặc biệt lần này khi quê hương con (đất nước Việt Nam) lại liên tiếp gánh chịu những cơn bão lụt chưa bao giờ kinh hoàng như thế và chúng bạn con ( tạm gọi là trí thức ) bỗng đặt ra nhiều câu hỏi khiến con khó giải đáp cho họ một cách rõ ràng , nên đành nghiên cứu lại một số tài liệu từ những bậc Thầy từng có những bài tham khảo tuyệt vời về Ngài để giải đáp cho câu hỏi “ Tại sao có người được cứu và có người không trong cảm ứng đạo giao giữa cảnh thiên tai hoặc hiểm cảnh tập thể “ và bây giờ đó là câu hỏi quan trọng nhứt mà tất cả mọi người đều thắc mắc: “ Quán Thế Âm có thực không? Quán Thế Âm có phải là một Thực Tại Hiện Hữu không? , dù cho người từng tự nhận là Phật tử thuần thành, luôn tin tưởng mãnh liệt vào Đức Ngài Quan Âm nhứt.

Kính bạch Đức Bồ Tát,

Sau nhiều đêm khắc khoải suy tư , có lẽ một trong những điều con tìm kiếm được và con đúc kết theo sự hiểu biết như sau, và con kính dâng lên Ngài như một sự cúng dường tâm linh trong ngày lễ này.

Theo như con được biết trong Phật học, mọi hiện tượng, kể cả gió bão, động đất, lũ lụt… đều nằm trong chuỗi nhân duyên vận hành tự nhiên – không có gì do “trừng phạt” hay “thưởng phạt”.

Nhưng con người, bằng nghiệp tập của tập thể, có thể góp phần tạo ra hay làm giảm bớt năng lượng bất an nơi trái đất: tham lam, hận thù, hủy hoại môi sinh… cũng là “nhân” khiến địa cầu mất cân bằng.

Vì thế, khi cầu khẩn giữa thiên tai, điều kỳ diệu có thể xảy ra không phải là bão dừng ngay, mà là tâm ta dừng sợ hãi, trí tuệ mở ra, và hành động trở nên sáng suốt, cứu giúp nhau trong bình tĩnh và thương yêu.

Đó chính là linh ứng thật sự: sự ứng hiện của tâm an giữa biến động. Và vì vậy mà theo giáo lý Phật, “cảm ứng đạo giao” nghĩa là tâm con người khi chí thành, sẽ hòa cùng đạo thể vô biên, và khi ấy năng lượng của lòng thiện phát sinh những kết quả khó nghĩ bàn.

Tuy nhiên, sự “linh ứng” không phải phần thưởng cá nhân, mà là sự vận hành của nhân duyên đúng lúc, đúng cảnh. Có người được cứu thoát, có người không, không vì Phật hay Bồ Tát chọn lựa, mà vì nhân quả và hạnh nguyện của mỗi người khác nhau.

Người được cứu là người mà phước duyên đã đủ, còn người ra đi cũng là để hoàn mãn một tiến trình khác của nghiệp và nguyện.

Điều linh thiêng nhất không nằm ở kết quả bên ngoài, mà ở sự chuyển hóa tâm bên trong: giữa cơn hoảng loạn mà vẫn giữ được tâm an, biết thương, biết giúp người – đó mới là phước ứng chân thật.

Khi tâm từ khởi lên, dù bão tố vẫn còn, người ấy đã bước qua nỗi sợ và được cứu trong chính tâm mình.

Và con tin tưởng rằng “Niềm tin không phải là cầu mong điều kỳ lạ, mà là sức mạnh nội tâm giúp con người tìm lại ánh sáng giữa vô thường”.

Con cũng có nghiên cứu thêm về Nguyện cầu và Cầu khẩn, theo đó nhiều tài liệu cho rằng “ Trong nhiều truyền thống – kể cả khoa học tâm thức – khi một nhóm người cùng cầu nguyện chân thành, trường năng lượng tích cực được tạo thành, có thể tác động đến môi trường vi tế.”

Một số nghiên cứu ghi nhận: nơi nào con người hợp tâm cầu nguyện hay thiền định với lòng từ, trường điện từ của không gian quanh đó ổn định và hài hòa hơn.Đó chính là năng lượng cộng hưởng.

Như vậy, cầu khẩn không “thay đổi thiên nhiên bằng phép lạ”, nhưng thay đổi tần số của con người – mà chính tần số ấy lại ảnh hưởng đến môi trường vì thật ra nguyện cầu không đổi được quy luật tự nhiên, nhưng đổi được tâm người đối diện khổ đau; và khi tâm ấy an, từ bi khởi, phước lực cộng hưởng sẽ lan tỏa như làn gió lành. “Khi tâm thanh tịnh, mọi lời cầu nguyện đều có thể chuyển hóa theo hương lành”.

Và sự “Linh ứng vì thế không đến từ phép mầu, mà từ sự đồng cảm giữa con người và đạo thể vô biên, nơi lòng thương và trí tuệ gặp nhau để hóa giải sợ hãi”. Đó là tiếng gọi trở về của tâm đại bi

Và nhất là khi con người cầu khẩn trong thiên tai, thực chất là họ đánh thức lòng bi cảm sâu nhất, không còn nghĩ riêng cho mình, mà cho muôn loài.

Trong phút đó, tâm họ hợp nhất với năng lượng của Quán Âm, của Phật, của Từ bi vũ trụ, nên “linh ứng” không phải là một phép mầu bên ngoài, mà là sự tỉnh thức và can đảm sinh khởi từ bên trong nên chuyển hóa đến cách sống sâu và thương sáng giữa đời.

Giữa gió xoáy – chỉ ai giữ được tịnh thanh
Ấy là linh ứng, chẳng do Phật, Bồ tát ban
Lời nguyện cầu –
đánh thức niềm tin, lòng bi cảm
Tâm gặp Đạo – khổ đau liền hóa sáng,

Trí soi đến tận cùng – thành ánh bi,
Bi dẫn tâm vào Chánh niệm, quy luật tinh vi
Ôi! giới hạn của lý trí và Tâm mầu nhiệm
Hai dòng tưởng ngược, chung nguồn chảy thiện

Trong tiếng niệm – giúp lòng bi khẽ nở hoa,
Khi tâm đồng, vũ trụ hóa giao hòa.
Đừng nghĩ có phép mầu, có cảm ứng,
Ngộ chân lý rồi, năng lượng an lành
cộng hưởng tương xứng ! ( Thơ HH )

Lời kết

Kính bạch Đức Bồ Tát Quan Âm

Chúng con khi đang còn là một con người cần một niềm tin để cầu xin sự ban phước không phải vì thiếu lý trí, mà vì chúng con đã hiểu thêm rằng trái tim cũng là một cơ quan nhận thức. Và một khi tri thức và niềm tin gặp nhau, đời sống không còn chỉ là tồn tại, mà trở thành hành trình của ý nghĩa và cảm ứng.

Hơn thế nữa các nghiên cứu về HeartMath Institute (Hoa Kỳ) cho thấy: khi con người thực hành lòng biết ơn, tha thứ hay từ bi, nhịp tim và não bộ đồng bộ hóa, phát ra trường điện từ có thể đo được, lan tỏa vài mét xung quanh.

Niệm Quán Âm với tâm từ cũng tạo nên trường năng lượng an lành, không chỉ ảnh hưởng bản thân mà còn tới người xung quanh.

Vì vậy, trong thực chất, “linh ứng” không chỉ là phép lạ mà là sự vận hành tự nhiên của tâm từ bi trong vũ trụ có quy luật tinh vi hơn vật chất.

Tuy nhiên, điều tinh tế nhất là: sự linh ứng không nhằm chứng minh thần quyền, mà là đánh thức niềm tin nơi thiện tâm và trí tuệ của con người.

Đức Quán Âm không cứu ta bằng phép lạ, mà bằng sự dẫn tâm vào chánh niệm, giúp ta nhận ra tự tính từ bi trong chính mình.

Khi ấy, “linh” không còn là chuyện bên ngoài, mà là ánh sáng của nhận thức đã soi thấu khổ đau và hóa giải nó bằng yêu thương.

Sự linh ứng chỉ là khai sáng tâm còn Thiên tai là biểu hiện của nhân quả và duyên khởi vũ trụ. Do đó Nguyện cầu và Cầu xin sự linh cảm của Bồ Tát giữa thiên tai không khiến định luật tự nhiên ngừng vận hành, nhưng có thể làm thức dậy năng lượng an lành trong con người, khiến họ hành xử đúng, thương yêu nhau, và qua đó – phước lực tập thể thật sự hóa giải phần khổ của nhân gian.

Kính bạch Đức Tôn Kính Quán thế Âm Bồ Tát

Những gì con tìm hiểu và giải đáp về “cảm ứng đạo giao “đã giúp con mãi mãi qui ngưỡng trước Ngài, trong con Ngài vẫn là ÐẤNG BAN CHO SỰ AN TOÀN, SỰ NƯƠNG NÁU, SỰ TRÚ ẨN, SỰ KHÔNG SỢ HÃI, ĐÂNG NHÌN THẤY TIẾNG KÊU CỦA TRẦN GIAN.

“NAM MÔ VÔ ÚY THÍ QUÁN THẾ BỒ TÁT MA HA TÁT”

Sydney 8/11/2025 nhằm ngày 19 tháng 9 âm lịch năm Ất Tỵ
Phật tử Huệ Hương

This entry was posted in Tùy Bút. Bookmark the permalink.