Nước Chảy Xuôi

Nước chảy xuôi có bao giờ ngược
Khi giúp người nếu được cảm ơn
Thời nên mở rộng lòng hơn
Để còn giúp nữa cho tròn thiện duyên

Cho rằng phụ rẫy … nguyên … lời nguyện
Để bụng chi … những chuyện … gần xa
Nghĩ xem thân thuộc … Ta Bà
Không ân không oán … thế là thảnh thơi

Nước chảy xuôi … nụ cười là thuốc
Cho tâm mình không buốt chẳng đau
Không hề có chút âu sầu
Dẫu người xử tệ … nghĩ câu vô thường

Chỉ qua đêm … vầng Đông xuất hiện
Quá khứ trôi sống thiện thật lành
Chính ta vừa đã tái sanh
Nên chi hoan hỷ … bình an … rạng ngời

Nước chảy xuôi luật đời vẫn thế
Cũng chẳng sao tử tế cho tròn
Cần gì quả tốt … trông mong
Một đời hành thiện chẳng vương vấn gì

Không ước muốn đó đây sẽ đến
Vì quả nhân là bến xưa nay
Lời kinh sáng tỏ nụ cười
Như mây đặng gió trên trời nhẹ bay

Nước chảy xuôi hàng cây lá thắm
Từ trên cành đến nhánh dễ thương
Để rồi hoa nở trổ hương
Cho người đi bộ cảm ơn từng lời

Nước chảy xuôi cả đời dung dị
Dẫu nghìn chê ngẫm nghĩ cõi lòng
Nuôi con mới thấy lòng son
Song Thân hai Phật nhớ ơn muôn đời

Nguyễn Xuân Nghiêm

This entry was posted in Sách Truyện, Thơ Văn. Bookmark the permalink.