ĐÃ LỚN TUỔI
Đã lớn tuổi, hàm răng này sún
Rất tự nhiên có những nụ cười
Luôn luôn tích cực yêu đời
Lòng hằng rộng mở … như trời có mây
Đã lớn tuổi từng ngày rất tiếc
Lòng dặn lòng tha thiết học thêm
Từ người bạn trẻ một bên
Hạ vấn bất sĩ mới nên đó mà
Đã lớn tuổi thật thà không dấu
Những hỏng hư tật xấu ngày xưa
Để cho người trẻ tránh xa
Nhất là kiêu mạn … kẻo sa tam đồ
Đã lớn tuổi là trao tất cả
Những thói quen khiêm hạ … kính người
Từ trong kinh đến cuộc đời
Siêng năng học hỏi … diễn bày hậu lai
Đã lớn tuổi gần ngày về đất
Có nụ cười bát ngát mây bay
Trời xanh rất nhạt hôm nay
Hồn nhiên như trẻ hàng cây bên đường
Đã lớn tuổi răng đương nhiên sún
Luật vô thường quá đúng đi thôi
Dĩ nhiên răng sún cứ cười
Sống đời thanh thản mây trời ung dung
Nguyễn Thiên Nhiên
______________
Đừng sợ cô đơn…
Sau khi nghỉ hưu, nhiều quan hệ dần thu hẹp lại !
4 bí quyết vàng đã chuẩn bị rất chỉnh chu (1)
Vẫn sợ nhất cô đơn, ngay cả biết học tu
Sống gần con cái để có sự hỗ trợ,
nhưng vẫn duy trì sự độc lập!
Tạo thói quen,
tự tìm kiếm niềm vui từ những điều nhỏ nhặt !
Để giữ cho tinh thần luôn thoải mái , lạc quan,
Tránh tình trạng sa sút trí tuệ theo thời gian
Không cần theo đuổi vật chất sống càng đơn giản
Thì hạnh phúc tuổi già càng trở nên viên mãn!
Hãy tập trung vào sức khỏe thể chất:
bồi dưỡng, chế độ kiêng
Trồng hoa, du lịch tận hưởng vẻ đẹp thiên nhiên,
Làm giảm căng thẳng,
bằng cách xây dựng thói quen tích cực
Đừng sợ cô đơn, cứ tự do làm điều mình thích,!
Vững vàng trước những thay đổi,
mới có thể tiếp tục hạnh phúc hơn.
Mới làm cho nỗi buồn phiền,
mối bận tâm, sẽ không còn
Càng duy trì kết nối bạn thân, gia đình
càng cảm thấy được yêu thương và hòa nhập.
Hãy thừa nhận cảm giác cô đơn là bình thường,
sẽ không bị áp lực khi đối mặt !
Huệ Hương
(1) 4 bí quyết vàng cho tuổi cao niên:
– Duy trì kết nối bạn bè
– Biết giữ gìn sức khoẻ bản thân
– Cải thiện tinh thần , khả năng tâm linh
– tài chính riêng vừa đủ nhưng vững vàng
______________
Nghề Trang Điểm…
Tôi có quen người làm trang điểm.
Không phải người sống muốn đẹp ra !
Mà cho người sắp liệm, thây ma.
Ngày cuối trong quan tài, giả biệt.
Chân Thiện Mỹ, mục tiêu phấn đấu.
Sống hiền lành Chân Thiện chỉnh trang.
Chữ Mỹ nhắc nhở già hình trang.
Nhất có thể, khi ra đường phố !
Tuổi hoàng hôn, mắt mờ, răng rụng !
Sống văn minh, mắt nhờ nhãn khoa.
Răng lung lơ sửa ghép nha khoa !
Tóc bạc trắng, đừng quên thuốc nhuộm .!
Đã biết rỏ tuổi già lượm thượm.
Mình buông xuôi con cháu thấy ghê.
Sáng soi gương, nhìn thật ủ ê.!
Chờ lúc vào quan tài trang điểm.!?
Khi có tuổi, nếp nhăn báo động.
Hết Thành Trụ giờ đến Hoại Không !
Chỉnh chu cho xã hội đẹp lòng !
Ngày ra đi đủ Chân Thiện Mỹ !?
Lần cuối quan tài, trang điễm kỷ !!!
Viên An
_______________
Đã Lớn Tuổi – Đừng Sợ Cô Đơn – Nghề Trang Điểm…
Đã già tuổi lớn đổi thay,
Hiểu điều trụ – hoại mỗi ngày rõ hơn.
Bệnh đau lúc lặng, lúc cơn,
Xương răng, da tóc, lưng còng… xấu đi.
Đã già, tuổi đã lão thì,
Hiểu là phúc thọ, có chi bi sầu?
Tử – sinh, bệnh – lão từ lâu,
Bảy mươi ngoài, tám – chín đâu còn nhiều.
Cô đơn, chớ sợ, đừng kêu,
Tập dần, chết cũng – mình đều đơn côi.
Như chim xa tổ, lìa đôi,
Cháu con bận rộn, hướng nơi thị thành.
Mấy khi bên cạnh loanh quanh,
Đạt thành, thế hệ sau dành thời gian?
Lo toan công việc vô vàn,
Hiểu lòng cha mẹ muộn màng xót xa.
Thanh xuân mình cũng rời xa,
Lìa cha, cách mẹ – theo nhà người thương.
Mấy ai nghĩ được đoạn đường,
Khi không thư tín, bặt nhường nơi nao?
Cô đơn nghèo khổ năm nào,
So nay vật chất phủ bao la rồi.
Bệnh đau bác sĩ tới nơi,
Người chăm sóc sẵn, chẳng rời – luân thay.
Ra đi hiện diện linh đài,
Phấn son, trang điểm, áo dài xiêm ưa.
Tiện nghi hơn hẳn thuở xưa,
Cha mẹ ta trước thiếu thừa bao nhiêu!
Ngẫm suy từng việc đã chiều,
Luân hồi chuyển hóa – hiểu điều đạo tâm.
Hãy nên tận hưởng vui ngầm,
Càng siêng tu tập âm thầm tấn tinh.
Chớ quanh quẩn để vô minh,
Trói mình than trách, nghiệp sinh khó lường.
Mỗi ngày hiện tại – tình thương,
Bình an vui sống, con đường thảnh thơi.
Mỉm cười từ giã cõi đời.
tp